Loạt phim ăn khách phát lại trên SCTV6. "30 chưa phải là hết", "Minh châu rực rỡ" được Viettel Media mua bản quyền phát trên kênh SCTV6 theo mong muốn được xem lại của khán giả. Trước đó, cả ba bộ phim đều đạt nhiều thành tích khi công chiếu. 30 chưa phải là hết là bộ
Lưu Diệc Phi luôn được vẽ ra là một cô gái mỏng manh, thanh tao. Chị có thích mọi người gọi mình là nữ thần hay không? Dù thích hay không thích cũng không được bởi vì mọi người nói như thế nào, bản thân mình không thể kiểm soát được, lại càng không thể thanh minh. Mà
Lãnh Băng Cơ chạy hết hơi, rất muốn mắng hắn ta, nhưng ngày thường nàng mắng hắn ta trong lòng, lúc này ngoài ý muốn giết người, nàng nhất thời không biết nên nói cái gì. Những binh lính đuổi theo sau càng lúc càng gần, hò hét, bước chân hỗn tạp.
Như thế, tóm lại, chiếc áo Lemur xuất hiện trên một tờ báo thế lực như Phong Hóa với một sứ mệnh tuy rõ ràng nhưng có xung đột ngay từ chính nó: cải cách y phục cho phụ nữ nhưng chưa chấp nhận một cuộc cải cách toàn diện về tinh thần cấp tiến của phụ nữ; một
Nguyên nhân của sự tuột dốc được cho là thiếu vắng sự hậu thuẫn của cha nuôi Trần Kim Phi. Nữ diễn viên phải tự tìm hướng đi và gây dựng sự nghiệp cho mình. Sau khi "bỏ lơ" Lưu Diệc Phi, tỷ phú Trần Kim Phi hò hẹn với nữ diễn viên Dương Thái Ngọc, người được
.
Độ dài 3 quyểnConvert ngocquynh520Editor Kinh ThuếMột cái bánh bao có thể dẫn tới một hồi huyết án, một cái bánh bao cũng có thể trở thành chiến tích để đời của ác nữ lưu chính là côn đồ nổi danh gây căm phẫn cho cả thành thị, cô lừa ăn, lừa uống, lừa cả chính đánh nhau như không muốn sống, cướp tiền không biết ngại ngùng. Dù sao bản thân cô vốn là hư đốn, càng thích người khác nói mình hư đến một lần tốt bụng chết tiệt, cô cứu người cũng là tự xử bản tỉnh lại đã xuyên qua nhập vào một nữ nhân mập nặng tròn hơn trăm ác nữ gặp phải xuẩn ngốc, khi béo mập phải giảm cân, khi trai nhỏ gặp phải cá kình, khi nữ lưu manh trở thành nữ si tình, khi trời đổ cơn mưa thể tin tưởng trên thế giới này, mập bao nhiêu cũng có thể giảm, không chuyện gì là không thể.
Truyện Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn Trọn Bộ được TruyenFull cập nhật mới nhất ngày 12/06/2023 . Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn một cách nhanh nhất. Theo dõi để xem được nhiều truyện mới nhất . Bài viết có thể bạn thích Thông tin Truyện Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn Trọn Bộ 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 12/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – Truyện Full Thể loại Ngôn Tình, Trọng Sinh Tags đam mỹ trọng sinh hay Mộ Tuyết từ nhỏ là đứa trẻ ăn mày tội nghiệp. Đôi mắt cô trong trẻo, hắc bạch phân mĩ. Trên đời này ăn mày cũng phân biệt cao thấp. Cô luôn bị bắt nạt. Lúc ấy cô gặp được thanh niên với con mắt ôn nhu dường như có thể nhỏ ra nước hơn nữa là màu xanh da trời. Gương mặt vô cùng tuấn mỹ lộ ra dưới ánh mặt trời, màu tóc cũng đặc biệt vô cùng là màu vàng nhạt, còn có ngón tay thon dài trắng bóc mềm mại nói với cô” Chỉ khi em cường đại mới không bị bắt nạt”. Tiểu Mộc cứ như thể trở nên cường đại trở thành người lưu manh. Nữ lưu manh nổi nhất lừa ăn, lừa uống, lừa chính bản thân mình. Cô đánh nhau không biết sống cướp tiền. Tưởng như con người cô chỉ biết cướp biết đánh nhưng về đêm tối cô lại lộ ra phần mềm yếu luôn nhớ tới ánh mắt ôn nhu kia tự nhủ mình phải cường đại. Trong một lần nổi lòng tốt với người mà cô thành giết mình. Trọng sinh vào nữ nhân béo hơn trăm cân. Cuộc sống hoàn toàn mới. Cô luôn nhớ tới người thiếu niên kia. Câu chuyện là những xâu chuỗi thú vị về cuộc sống mới của cô khi ác nữ gặp xuẩn ngốc khi béo phải giảm cân. Và ý nguyện tìm được ánh mắt cũ . Những đau khổ khi nhận nhầm người những hạnh phúc khi tìm được cố nhân. Tình yêu có thể đổi thay con người. Dù có lưu manh hư hỏng hóa ra cũng là người con gái si tình khao khát hạnh phúc, yêu thương, gia đình. Danh sách chương Chương 1 Bánh bao tái xuất Chương 2 Chỉ khi em cường đại mới không bị người bắt nạt Chương 3 Thiên sứ cũng là lưu manh Chương 4 Lưu manh xuất hành Chương 5 Thật ra thế giới này rất sạch sẽ Quyển 1 – Chương 1 Không phải móng heo Quyển 1 – Chương 2 Sụp chín cái giường Quyển 1 – Chương 3 Không cần phải béo như vậy chứ Quyển 1 – Chương 4 Cô không muốn ăn Quyển 1 – Chương 5 Lời giải đáp khiến cô thất vọng Quyển 1 – Chương 6 Tình thân chân thực Quyển 1 – Chương 7 Cô không ăn Quyển 1 – Chương 8 Cô có khỏe không? Quyển 1 – Chương 9 Một lần cuối Quyển 1 – Chương 10 Bắt đầu giảm cân Quyển 1 – Chương 11 Người trông coi Quyển 1 – Chương 12 Cô không muốn làm heo nữa Quyển 1 – Chương 13 Cảnh cáo Quyển 1 – Chương 14 Giải thích của cô Quyển 1 – Chương 15 Kẹt Quyển 1 – Chương 16 Viêm ca ca Quyển 1 – Chương 17 Mặt trắng bệch Quyển 1 – Chương 18 Dư Châu thay đổi Quyển 1 – Chương 19 Không công bằng Quyển 1 – Chương 20 Các người có thể sao Quyển 1 – Chương 21 Bạn bè Quyển 1 – Chương 22 Nói thật hay đại mạo hiểm Quyển 1 – Chương 23 Hồ ly Quyển 1 – Chương 24 Cô đã đến đây Quyển 1 – Chương 25 Cô muốn biết rõ Quyển 1 – Chương 26 Mùi vị quả cầu lam Quyển 1 – Chương 27 Cô không phải kẻ ngốc Quyển 1 – Chương 28 Em gái cực phẩm Quyển 1 – Chương 29 Quên Quyển 1 – Chương 30 Không đi Quyển 1 – Chương 31 Vũ hội nhàm chán Quyển 1 – Chương 32 Rất xứng đôi Quyển 1 – Chương 33 Giẫm chân không đau Quyển 1 – Chương 34 Cô đang làm cái gì vậy? Quyển 1 – Chương 35 Vết thương Quyển 1 – Chương 36 Gầy Quyển 1 – Chương 37 Tỉnh Thiên Phù Quyển 1 – Chương 38 Tiểu Mộc chết Quyển 1 – Chương 39 Đè chết Quyển 1 – Chương 40 Ngăn cản đường đi của cô Quyển 1 – Chương 41 Bước qua Quyển 1 – Chương 42 Người đẹp và quái vật Quyển 1 – Chương 43 Phiền não Quyển 1 – Chương 44 Nỗi khổ riêng Quyển 1 – Chương 45 Điểm mạnh của cô Tổng hợp Chương Truyện Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn “update 12/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐
Editor Kinh ThuếCô ngồi trên ghế của mình, lớp học cực kì trống trải, yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng tim lớp học lại được đẩy ra, tiếng bước chân rất nhẹ nhàng vang lên, cô ngước mắt lên nhìn, chỉ có một mình cô ta sao?“Dư Châu, cô nên dời khỏi đây đi, đây không phải nơi cô có thể tới. Chính cô đã phá hủy toàn bộ nơi này.” Thẩm Vũ Âm ghét bỏ nhìn thân thể Dư Châu, nơi này trước nay đều là tuấn nam mỹ nữ, đột nhiên lại lòi thêm ra một con cá, khiến người ta đúng là không thoải mái nổi, đã quen nhìn những thứ xinh đẹp, nhìn cô ta, con mắt lại Châu xoay người, thịt trên mặt dồn lại,có chút đáng sợ nói “Bạn học Thẩm, cô nghĩ mình là ai hả? Cô bất quá cũng chỉ là vật trang trí đẹp mắt thôi, nếu đều là vật trang trí, chủ nhân còn chưa nói gì, đã dám lên trước, không sợ bị giẫm chết sao?”Thẩm Vũ Âm bị Dư Châu nói cho á khẩu, cô vốn ăn nói vụng về, đương nhiên không nói lại Dư Châu lưu manh từ nhỏ, mà Dư Châu lúc này lại còn cực kfi không lưu tình nể Châu đứng lên, lạnh lùng cười, cô còn chưa muốn tìm cô ta đã tự động dâng mình đến trước cửa.“Cô muốn gì?” Thẩm Vũ Âm lùi một bước, nhìn vui vẻ tà ác trên mặt Dư Châu, theo bản năng sợ hãi lùi lại.“Cùng chơi trò chơi với cô.” Dư Châu tựa trên mặt bàn, nhìn cô ta không ngừng lùi về phía sau. Nhìn kết cấu thân thể kia, đúng là rất đẹp.“Tôi không muốn chơi trò chơi gì cùng với, một bàn tử.” Thẩm Vũ Âm đợi đến khi lùi đến khu vực an toàn, xác định mình có thể nhanh chóng chạy đi, mới bắt đầu dừng lại, cùng con bé đó chơi trò chơi, cô không phải kẻ điên, cũng chính là kẻ ngu. Nếu không thì chính là thần kinh của cô có vấn điều, cô chỉ vừa dứt lời đã nghe được tiếng bước chân ngoài cửa truyền đến, càng ngày càng gần, trong mắt lóe lên ánh sáng, bước dài về phía trước, cho đến khi cửa lớn bị người dùng lực mở ra, mọi người chen chúc đứng ở cửa ra vào, trừng lớn hai mắt nhìn cảnh tượng bên Châu tựa trước bàn, thân hình to lớn mang lại áp lực không nhỏ. Mà Thẩm Vũ Âm đứng cạnh tay ôm lấy mặt, thân thể liêu xiêu như lá rụng mùa thu.“Thực xin lỗi, bạn Dư Châu, tớ thực sự không cố ý nói cậu là Bàn Tử, tuy cậu không thể chấp nhận sự thật này, nhưng, cũng không nên,…” Lời nói của cô ta đứt quãng, nhưng tất cả mọi người đều có thể hiểu được sự tình đang xảy ra trước mặt, có lần đầu tiên thì sẽ có lần thứ hai, huống chi, sự thật trước mắt đang bày ra không phải là chứng cứ tốt nhất sao?“Vốn chính là Bàn Tử, còn không cho người ta nói sao?” Người nào đó bắt đầu không phục nói, trước giờ bọn họ đều không yêu mến gì Dư Châu, bây giờ lại càng thêm ác cảm.“Đúng vậy, béo đến khó coi chướng mắt.” Câu sau còn độc địa hơn câu trước, có điều, nữ sinh đó nói xong mặt mày cũng tái mét lại, bởi vì không biết từ lúc nào Dư Dịch đã nghiêm mặt quay sang nhìn thẳng cô, ánh mắt sắc nhọn lạnh băng khiến người cô như nhũn ra.“Châu Châu, em làm cái gì sao?” Không để ý đến nữ sinh kia nữa, Dư Dịch nhanh chóng tiến lại gần Dư Châu, đi theo sau cậu là Đan Gia Dật cùng Tả Tư Viêm, lần này, lại xảy ra chuyện. Tại sao vẫn là hai người bọn họ, có thể đổi thành hai người khác được họ nhìn hai bên, hy vọng người kia có thể đứng ra biện hộ, nếu không, sự việc đúng là có chút phức tạp rồi, bọn họ thì dễ nói nhưng người kia thì cho tới bây giờ cũng chưa từng dễ thuyết phục. Lần trước, đã là cảnh cáo rồi, lúc này không biết ba người bọn họ có bảo toàn được cho Dư Châu nữa Châu buông tay của mình, không trả lời Dư Dịch…, đây không phải là đã nhận định cô làm rồi, giải thích còn tác dụng sao?“Dịch học trưởng.” Thẩm Vũ Âm nâng hai mắt khóc đỏ như mắt thỏ lên, tất cả mọi người đều có thể nhìn ra cô đã phải chịu uất ức nhiều, dù sao, những chuyện như vậy trước kia còn nhiều hơn, mọi người cũng đã thành thói quen, Dư Châu vốn rất hay bắt nạt cô, lúc này đây, chỉ là thù kết sâu thêm một bậc thôi.“Tiểu Âm, thật xin lỗi, là chúng tôi sai rồi.” Dư Dịch cầm khăn tay trong túi ra, đưa cho Thẩm Vũ Âm, xin lỗi như vậy, cậu cũng đã làm không biết bao nhiêu lần, nếu người khác xem thành thói quen, cậu xin lỗi cũng thành thói quen rồi.“Châu Châu, sao em có thể như vậy?” Trên mặt Dư Dịch đều là đau lòng, em gái của cậu lại trở về thành như trước. Ăn nhiều, ghét vận động, thích bắt nạt người khác, ngoại trừ háo sắc ra, những thứ khác đều giống như đúc.“Dịch học trưởng, em không sao.” Thẩm Vũ Âm xoa nhẹ đôi mắt của mình, nhỏ giọng nói. Cô càng như vậy càng khiến người khác đồng tình, càng khiến người khác thấy mình đáng thương.“Anh…” Dư Dịch còn chưa nói hết, chợt nghe bang một tiếng, bốn phía cũng như bị điểm huyệt, mà ngay chính Thẩm Vũ Âm cũng không thể tin nhìn bàn tay thịt vẫn đang ở giữa khoảng không của Dư Châu, lời muốn nói cũng nghẹn lại trong cổ Dư Châu phóng khoáng phất tay thu về. “Thế này, cô còn có thể nói không sao nữa không?” Cô đứng thẳng người lên, hai tay để hai bên, kì thật cô còn muốn thêm chút tiêu sái, đáng tiếc, thịt cô quá nhiều, kéo căng tay cũng không cách nào vung rộng nữa, chỉ có thể hạ xuống giữa phải cô ta muốn chơi sao, vậy, cô sẽ giúp cho một chút, nếu còn không phối hợp với cô ta, vậy không phải uổng phí đống nước mắt kia rồi sao, dù thế nào cũng phải có sẽ không đơn giản mặc cho người khác tính toán mình, nếu dám tính kế cô, vậy cũng phải trả một cái giá mới được, cô không muốn chịu thiệt thòi, ngoại trừ người kia, cho đến bây giờ cô cũng không tự mình hại mình.“Đã xảy ra chuyện gì?” Giọng nói như băng hàn truyền đến, tựa như ma chú phá vỡ không khí, cửa ra vào tự động được mở rộng hai bên, Kính Nguyệt Sâm đang đứng trước cửa, vẻ mặt trong trẻo lạnh nhạt, Dư Châu nhìn thấy anh ta hai mắt chớp chớp, cảm xúc phức tạp trong mắt xoay đi qua Dư Dịch, đi qua Đan Gia Dật cùng Tả Tư Viêm, lướt qua tất cả mọi người, cuối cùng là Kính Nguyệt Sâm, cô khẽ cúi đầu, khóe môi nhếch lên, mang theo chút khổ thật sự đúng bước đi ra ngoài, chắc chắn, sẽ có rất nhiều người muốn nói cho anh biết chuyện gì đã xảy này, đều đã không còn quan hệ gì với cô, muốn làm, đều đã trường học, tất cả mọi người đều đang lên lớp, chỉ còn mình cô, nhưng ít nhất còn khiến cô cảm thấy hạnh phúc hơn trong lớp học, giống như một du hồn đang dạo chơi, theo thói quen tìm đến chỗ đứng quen trên gốc cây, thất thần nhìn về phương xa.“Xin lỗi, bác cây, lại để người chịu trọng lượng của tôi rồi, sau khi béo thêm chút nữa, tôi sẽ không đến gặp được bác nữa.”Cô nói chuyện, trong không khí lại truyền đến tiếng cười nhẹ luồng sáng bạc rơi xuống hai mắt biết là cố ý hay ngoài ý muốn, bọn họ lại gặp nhau trong lúc - BỔ SUNG THÊM - -Editor Kinh ThuếCô ngồi trên ghế của mình, lớp học cực kì trống trải, yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng tim lớp học lại được đẩy ra, tiếng bước chân rất nhẹ nhàng vang lên, cô ngước mắt lên nhìn, chỉ có một mình cô ta sao?“Dư Châu, cô nên dời khỏi đây đi, đây không phải nơi cô có thể tới. Chính cô đã phá hủy toàn bộ nơi này.” Thẩm Vũ Âm ghét bỏ nhìn thân thể Dư Châu, nơi này trước nay đều là tuấn nam mỹ nữ, đột nhiên lại lòi thêm ra một con cá, khiến người ta đúng là không thoải mái nổi, đã quen nhìn những thứ xinh đẹp, nhìn cô ta, con mắt lại Châu xoay người, thịt trên mặt dồn lại,có chút đáng sợ nói “Bạn học Thẩm, cô nghĩ mình là ai hả? Cô bất quá cũng chỉ là vật trang trí đẹp mắt thôi, nếu đều là vật trang trí, chủ nhân còn chưa nói gì, đã dám lên trước, không sợ bị giẫm chết sao?”Thẩm Vũ Âm bị Dư Châu nói cho á khẩu, cô vốn ăn nói vụng về, đương nhiên không nói lại Dư Châu lưu manh từ nhỏ, mà Dư Châu lúc này lại còn cực kfi không lưu tình nể Châu đứng lên, lạnh lùng cười, cô còn chưa muốn tìm cô ta đã tự động dâng mình đến trước cửa.“Cô muốn gì?” Thẩm Vũ Âm lùi một bước, nhìn vui vẻ tà ác trên mặt Dư Châu, theo bản năng sợ hãi lùi lại.“Cùng chơi trò chơi với cô.” Dư Châu tựa trên mặt bàn, nhìn cô ta không ngừng lùi về phía sau. Nhìn kết cấu thân thể kia, đúng là rất đẹp.“Tôi không muốn chơi trò chơi gì cùng với, một bàn tử.” Thẩm Vũ Âm đợi đến khi lùi đến khu vực an toàn, xác định mình có thể nhanh chóng chạy đi, mới bắt đầu dừng lại, cùng con bé đó chơi trò chơi, cô không phải kẻ điên, cũng chính là kẻ ngu. Nếu không thì chính là thần kinh của cô có vấn điều, cô chỉ vừa dứt lời đã nghe được tiếng bước chân ngoài cửa truyền đến, càng ngày càng gần, trong mắt lóe lên ánh sáng, bước dài về phía trước, cho đến khi cửa lớn bị người dùng lực mở ra, mọi người chen chúc đứng ở cửa ra vào, trừng lớn hai mắt nhìn cảnh tượng bên Châu tựa trước bàn, thân hình to lớn mang lại áp lực không nhỏ. Mà Thẩm Vũ Âm đứng cạnh tay ôm lấy mặt, thân thể liêu xiêu như lá rụng mùa thu.“Thực xin lỗi, bạn Dư Châu, tớ thực sự không cố ý nói cậu là Bàn Tử, tuy cậu không thể chấp nhận sự thật này, nhưng, cũng không nên,…” Lời nói của cô ta đứt quãng, nhưng tất cả mọi người đều có thể hiểu được sự tình đang xảy ra trước mặt, có lần đầu tiên thì sẽ có lần thứ hai, huống chi, sự thật trước mắt đang bày ra không phải là chứng cứ tốt nhất sao?“Vốn chính là Bàn Tử, còn không cho người ta nói sao?” Người nào đó bắt đầu không phục nói, trước giờ bọn họ đều không yêu mến gì Dư Châu, bây giờ lại càng thêm ác cảm.“Đúng vậy, béo đến khó coi chướng mắt.” Câu sau còn độc địa hơn câu trước, có điều, nữ sinh đó nói xong mặt mày cũng tái mét lại, bởi vì không biết từ lúc nào Dư Dịch đã nghiêm mặt quay sang nhìn thẳng cô, ánh mắt sắc nhọn lạnh băng khiến người cô như nhũn ra.“Châu Châu, em làm cái gì sao?” Không để ý đến nữ sinh kia nữa, Dư Dịch nhanh chóng tiến lại gần Dư Châu, đi theo sau cậu là Đan Gia Dật cùng Tả Tư Viêm, lần này, lại xảy ra chuyện. Tại sao vẫn là hai người bọn họ, có thể đổi thành hai người khác được họ nhìn hai bên, hy vọng người kia có thể đứng ra biện hộ, nếu không, sự việc đúng là có chút phức tạp rồi, bọn họ thì dễ nói nhưng người kia thì cho tới bây giờ cũng chưa từng dễ thuyết phục. Lần trước, đã là cảnh cáo rồi, lúc này không biết ba người bọn họ có bảo toàn được cho Dư Châu nữa Châu buông tay của mình, không trả lời Dư Dịch…, đây không phải là đã nhận định cô làm rồi, giải thích còn tác dụng sao?“Dịch học trưởng.” Thẩm Vũ Âm nâng hai mắt khóc đỏ như mắt thỏ lên, tất cả mọi người đều có thể nhìn ra cô đã phải chịu uất ức nhiều, dù sao, những chuyện như vậy trước kia còn nhiều hơn, mọi người cũng đã thành thói quen, Dư Châu vốn rất hay bắt nạt cô, lúc này đây, chỉ là thù kết sâu thêm một bậc thôi.“Tiểu Âm, thật xin lỗi, là chúng tôi sai rồi.” Dư Dịch cầm khăn tay trong túi ra, đưa cho Thẩm Vũ Âm, xin lỗi như vậy, cậu cũng đã làm không biết bao nhiêu lần, nếu người khác xem thành thói quen, cậu xin lỗi cũng thành thói quen rồi.“Châu Châu, sao em có thể như vậy?” Trên mặt Dư Dịch đều là đau lòng, em gái của cậu lại trở về thành như trước. Ăn nhiều, ghét vận động, thích bắt nạt người khác, ngoại trừ háo sắc ra, những thứ khác đều giống như đúc.“Dịch học trưởng, em không sao.” Thẩm Vũ Âm xoa nhẹ đôi mắt của mình, nhỏ giọng nói. Cô càng như vậy càng khiến người khác đồng tình, càng khiến người khác thấy mình đáng thương.“Anh…” Dư Dịch còn chưa nói hết, chợt nghe bang một tiếng, bốn phía cũng như bị điểm huyệt, mà ngay chính Thẩm Vũ Âm cũng không thể tin nhìn bàn tay thịt vẫn đang ở giữa khoảng không của Dư Châu, lời muốn nói cũng nghẹn lại trong cổ Dư Châu phóng khoáng phất tay thu về. “Thế này, cô còn có thể nói không sao nữa không?” Cô đứng thẳng người lên, hai tay để hai bên, kì thật cô còn muốn thêm chút tiêu sái, đáng tiếc, thịt cô quá nhiều, kéo căng tay cũng không cách nào vung rộng nữa, chỉ có thể hạ xuống giữa phải cô ta muốn chơi sao, vậy, cô sẽ giúp cho một chút, nếu còn không phối hợp với cô ta, vậy không phải uổng phí đống nước mắt kia rồi sao, dù thế nào cũng phải có sẽ không đơn giản mặc cho người khác tính toán mình, nếu dám tính kế cô, vậy cũng phải trả một cái giá mới được, cô không muốn chịu thiệt thòi, ngoại trừ người kia, cho đến bây giờ cô cũng không tự mình hại mình.“Đã xảy ra chuyện gì?” Giọng nói như băng hàn truyền đến, tựa như ma chú phá vỡ không khí, cửa ra vào tự động được mở rộng hai bên, Kính Nguyệt Sâm đang đứng trước cửa, vẻ mặt trong trẻo lạnh nhạt, Dư Châu nhìn thấy anh ta hai mắt chớp chớp, cảm xúc phức tạp trong mắt xoay đi qua Dư Dịch, đi qua Đan Gia Dật cùng Tả Tư Viêm, lướt qua tất cả mọi người, cuối cùng là Kính Nguyệt Sâm, cô khẽ cúi đầu, khóe môi nhếch lên, mang theo chút khổ thật sự đúng bước đi ra ngoài, chắc chắn, sẽ có rất nhiều người muốn nói cho anh biết chuyện gì đã xảy này, đều đã không còn quan hệ gì với cô, muốn làm, đều đã trường học, tất cả mọi người đều đang lên lớp, chỉ còn mình cô, nhưng ít nhất còn khiến cô cảm thấy hạnh phúc hơn trong lớp học, giống như một du hồn đang dạo chơi, theo thói quen tìm đến chỗ đứng quen trên gốc cây, thất thần nhìn về phương xa.“Xin lỗi, bác cây, lại để người chịu trọng lượng của tôi rồi, sau khi béo thêm chút nữa, tôi sẽ không đến gặp được bác nữa.”Cô nói chuyện, trong không khí lại truyền đến tiếng cười nhẹ luồng sáng bạc rơi xuống hai mắt biết là cố ý hay ngoài ý muốn, bọn họ lại gặp nhau trong lúc - BỔ SUNG THÊM - -Editor Kinh ThuếCô ngồi trên ghế của mình, lớp học cực kì trống trải, yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng tim lớp học lại được đẩy ra, tiếng bước chân rất nhẹ nhàng vang lên, cô ngước mắt lên nhìn, chỉ có một mình cô ta sao?“Dư Châu, cô nên dời khỏi đây đi, đây không phải nơi cô có thể tới. Chính cô đã phá hủy toàn bộ nơi này.” Thẩm Vũ Âm ghét bỏ nhìn thân thể Dư Châu, nơi này trước nay đều là tuấn nam mỹ nữ, đột nhiên lại lòi thêm ra một con cá, khiến người ta đúng là không thoải mái nổi, đã quen nhìn những thứ xinh đẹp, nhìn cô ta, con mắt lại Châu xoay người, thịt trên mặt dồn lại,có chút đáng sợ nói “Bạn học Thẩm, cô nghĩ mình là ai hả? Cô bất quá cũng chỉ là vật trang trí đẹp mắt thôi, nếu đều là vật trang trí, chủ nhân còn chưa nói gì, đã dám lên trước, không sợ bị giẫm chết sao?”Thẩm Vũ Âm bị Dư Châu nói cho á khẩu, cô vốn ăn nói vụng về, đương nhiên không nói lại Dư Châu lưu manh từ nhỏ, mà Dư Châu lúc này lại còn cực kfi không lưu tình nể Châu đứng lên, lạnh lùng cười, cô còn chưa muốn tìm cô ta đã tự động dâng mình đến trước cửa.“Cô muốn gì?” Thẩm Vũ Âm lùi một bước, nhìn vui vẻ tà ác trên mặt Dư Châu, theo bản năng sợ hãi lùi lại.“Cùng chơi trò chơi với cô.” Dư Châu tựa trên mặt bàn, nhìn cô ta không ngừng lùi về phía sau. Nhìn kết cấu thân thể kia, đúng là rất đẹp.“Tôi không muốn chơi trò chơi gì cùng với, một bàn tử.” Thẩm Vũ Âm đợi đến khi lùi đến khu vực an toàn, xác định mình có thể nhanh chóng chạy đi, mới bắt đầu dừng lại, cùng con bé đó chơi trò chơi, cô không phải kẻ điên, cũng chính là kẻ ngu. Nếu không thì chính là thần kinh của cô có vấn điều, cô chỉ vừa dứt lời đã nghe được tiếng bước chân ngoài cửa truyền đến, càng ngày càng gần, trong mắt lóe lên ánh sáng, bước dài về phía trước, cho đến khi cửa lớn bị người dùng lực mở ra, mọi người chen chúc đứng ở cửa ra vào, trừng lớn hai mắt nhìn cảnh tượng bên Châu tựa trước bàn, thân hình to lớn mang lại áp lực không nhỏ. Mà Thẩm Vũ Âm đứng cạnh tay ôm lấy mặt, thân thể liêu xiêu như lá rụng mùa thu.“Thực xin lỗi, bạn Dư Châu, tớ thực sự không cố ý nói cậu là Bàn Tử, tuy cậu không thể chấp nhận sự thật này, nhưng, cũng không nên,…” Lời nói của cô ta đứt quãng, nhưng tất cả mọi người đều có thể hiểu được sự tình đang xảy ra trước mặt, có lần đầu tiên thì sẽ có lần thứ hai, huống chi, sự thật trước mắt đang bày ra không phải là chứng cứ tốt nhất sao?“Vốn chính là Bàn Tử, còn không cho người ta nói sao?” Người nào đó bắt đầu không phục nói, trước giờ bọn họ đều không yêu mến gì Dư Châu, bây giờ lại càng thêm ác cảm.“Đúng vậy, béo đến khó coi chướng mắt.” Câu sau còn độc địa hơn câu trước, có điều, nữ sinh đó nói xong mặt mày cũng tái mét lại, bởi vì không biết từ lúc nào Dư Dịch đã nghiêm mặt quay sang nhìn thẳng cô, ánh mắt sắc nhọn lạnh băng khiến người cô như nhũn ra.“Châu Châu, em làm cái gì sao?” Không để ý đến nữ sinh kia nữa, Dư Dịch nhanh chóng tiến lại gần Dư Châu, đi theo sau cậu là Đan Gia Dật cùng Tả Tư Viêm, lần này, lại xảy ra chuyện. Tại sao vẫn là hai người bọn họ, có thể đổi thành hai người khác được họ nhìn hai bên, hy vọng người kia có thể đứng ra biện hộ, nếu không, sự việc đúng là có chút phức tạp rồi, bọn họ thì dễ nói nhưng người kia thì cho tới bây giờ cũng chưa từng dễ thuyết phục. Lần trước, đã là cảnh cáo rồi, lúc này không biết ba người bọn họ có bảo toàn được cho Dư Châu nữa Châu buông tay của mình, không trả lời Dư Dịch…, đây không phải là đã nhận định cô làm rồi, giải thích còn tác dụng sao?“Dịch học trưởng.” Thẩm Vũ Âm nâng hai mắt khóc đỏ như mắt thỏ lên, tất cả mọi người đều có thể nhìn ra cô đã phải chịu uất ức nhiều, dù sao, những chuyện như vậy trước kia còn nhiều hơn, mọi người cũng đã thành thói quen, Dư Châu vốn rất hay bắt nạt cô, lúc này đây, chỉ là thù kết sâu thêm một bậc thôi.“Tiểu Âm, thật xin lỗi, là chúng tôi sai rồi.” Dư Dịch cầm khăn tay trong túi ra, đưa cho Thẩm Vũ Âm, xin lỗi như vậy, cậu cũng đã làm không biết bao nhiêu lần, nếu người khác xem thành thói quen, cậu xin lỗi cũng thành thói quen rồi.“Châu Châu, sao em có thể như vậy?” Trên mặt Dư Dịch đều là đau lòng, em gái của cậu lại trở về thành như trước. Ăn nhiều, ghét vận động, thích bắt nạt người khác, ngoại trừ háo sắc ra, những thứ khác đều giống như đúc.“Dịch học trưởng, em không sao.” Thẩm Vũ Âm xoa nhẹ đôi mắt của mình, nhỏ giọng nói. Cô càng như vậy càng khiến người khác đồng tình, càng khiến người khác thấy mình đáng thương.“Anh…” Dư Dịch còn chưa nói hết, chợt nghe bang một tiếng, bốn phía cũng như bị điểm huyệt, mà ngay chính Thẩm Vũ Âm cũng không thể tin nhìn bàn tay thịt vẫn đang ở giữa khoảng không của Dư Châu, lời muốn nói cũng nghẹn lại trong cổ Dư Châu phóng khoáng phất tay thu về. “Thế này, cô còn có thể nói không sao nữa không?” Cô đứng thẳng người lên, hai tay để hai bên, kì thật cô còn muốn thêm chút tiêu sái, đáng tiếc, thịt cô quá nhiều, kéo căng tay cũng không cách nào vung rộng nữa, chỉ có thể hạ xuống giữa phải cô ta muốn chơi sao, vậy, cô sẽ giúp cho một chút, nếu còn không phối hợp với cô ta, vậy không phải uổng phí đống nước mắt kia rồi sao, dù thế nào cũng phải có sẽ không đơn giản mặc cho người khác tính toán mình, nếu dám tính kế cô, vậy cũng phải trả một cái giá mới được, cô không muốn chịu thiệt thòi, ngoại trừ người kia, cho đến bây giờ cô cũng không tự mình hại mình.“Đã xảy ra chuyện gì?” Giọng nói như băng hàn truyền đến, tựa như ma chú phá vỡ không khí, cửa ra vào tự động được mở rộng hai bên, Kính Nguyệt Sâm đang đứng trước cửa, vẻ mặt trong trẻo lạnh nhạt, Dư Châu nhìn thấy anh ta hai mắt chớp chớp, cảm xúc phức tạp trong mắt xoay đi qua Dư Dịch, đi qua Đan Gia Dật cùng Tả Tư Viêm, lướt qua tất cả mọi người, cuối cùng là Kính Nguyệt Sâm, cô khẽ cúi đầu, khóe môi nhếch lên, mang theo chút khổ thật sự đúng bước đi ra ngoài, chắc chắn, sẽ có rất nhiều người muốn nói cho anh biết chuyện gì đã xảy này, đều đã không còn quan hệ gì với cô, muốn làm, đều đã trường học, tất cả mọi người đều đang lên lớp, chỉ còn mình cô, nhưng ít nhất còn khiến cô cảm thấy hạnh phúc hơn trong lớp học, giống như một du hồn đang dạo chơi, theo thói quen tìm đến chỗ đứng quen trên gốc cây, thất thần nhìn về phương xa.“Xin lỗi, bác cây, lại để người chịu trọng lượng của tôi rồi, sau khi béo thêm chút nữa, tôi sẽ không đến gặp được bác nữa.”Cô nói chuyện, trong không khí lại truyền đến tiếng cười nhẹ luồng sáng bạc rơi xuống hai mắt biết là cố ý hay ngoài ý muốn, bọn họ lại gặp nhau trong lúc này.
“Tiểu thư Dư Châu, cô thật sự là Dư Châu?” Ông không tin hỏi dồn, đây là thay đổi lớn cỡ nào chứ, nếu không phải chính cô nói cho ông biết mình là Dư Châu, chắc chắn đến nằm mơ ông cũng không nghĩ Dư Châu nhà họ Dư có thể nhỏ gọn lại như Châu gật đầu, chỉ là gầy đi mà thôi, có cần biểu lộ vẻ kinh ngạc lớn vậy không? Quả thật, bây giờ cô nhìn thì thấy mình gầy, nhưng đặt trong mắt người khác quả thật phải dùng từ thay da đổi thịt, căn bản là đánh tráo giữa hai người khác quản gia vẫn còn thất thần, dò xét cô từ đầu đến chân “Không giống, thật sự quá khác.” Chỉ ngoại trừ đôi mắt kia, đúng vậy, đôi mắt, quả thực là ánh mắt ông nhìn thấy khi gặp tại ngoài trường học kia. Ông chợt tỉnh ra, vội vàng nhìn bốn phía, hốt hoảng “Cô mau đi đi, nhanh lên, đừng để ai bắt gặp.”Liên thiếu gia nhà ông đã từ bỏ nhiều như vậy, mới đổi lại bình an cho cô lúc trước, nếu cô bị bắt lại, thiếu gia đáng thương nhà ông, không phải lại bị liên lụy thêm nữa sao?Cậu ấy đã đủ thê thảm rồi, không cần rước thêm phiền phức nào Châu bị ông kéo đi, đừng coi thường ông đã lớn tuổi, nhưng sức lưc vẫn còn rất tốt, nếu là Dư Châu như ngọn núi trước kia, ông có mệt đến chết cũng đừng mong đẩy được, nhưng Dư Châu bây giờ có thể dễ dàng bị ông kéo Châu xoay chân đảo người, Điền lão không kịp xoay người suýt chút thân mật cùng đất mẹ.“Tôi không đi, tôi muốn biết chuyện của Liên.” Dư Châu không quan tâm bộ dạng ai oán của Điền quản gia, đứng đối diện với ông, tóc cô nhẹ phất bay theo gió, mà trên bầu trời, đã có một số vệt sáng sắp quản gia đứng thẳng sống lưng, nhìn chân trời phía sau lưng cô, ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ thê lương.“Nếu cô đủ bản lĩnh mở được cánh cửa màu vàng trong phòng Sâm thiếu gia, vậy, cô sẽ biết Liên thiếu là ai, cũng có thể gặp được cậu ấy.”“Tôi chỉ có thể nói vậy, nếu cô thực sự muốn biết, cô phải dựa vào bản lĩnh của mình, tôi chỉ có thể cho cô biết, bí mật nhà Kính Nguyệt lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của cô.”Điền quản gia cười bất lực, nhà Kính Nguyệt cho đến giờ chưa từng bình yên. Nếu, cô muốn biết phải tự mình đi tìm hiểu, nếu không làm được, vậy, cũng biết điểm mà dừng.”Dư Châu mấp máy môi, là gian phòng đó sao?Ở ngay chỗ này…Cô, đã biết.“Cám ơn ông.” Cô khom lưng, xem như cảm ơn vị này, tuy ông không nói hết mọi việc rõ ràng cho cô nhưng những điều cô muốn biết, nút thắt trong lòng mình, cô muốn tự cởi ra, người khác chỉ dẫn, cô muốn theo đó mà tự tìm Châu ngẩng đầu, thấy được phức tạp trong mắt Điền lão, cô hơi xoay đầu lại nghe được âm thanh của ông “Nếu như, cô có thể tìm được Bạc lệ thì tốt biết bao.”Giọng nói than thở đầy nối tiếc, thành công khiến Dư Châu dừng bước.“Bạc lệ là cái gì?” Cô hỏi, đúng là cái tên kỳ quái, đó là cái gì vậy, tìm được nó thfi sao chứ.“Trên tai Sâm thiếu gia đeo bảo thạch hình giọt nước đó là Ngân hà, đó là tín vật của nam chủ nhà Kính Nguyệt, Bạc lệ cũng là một viên đá như vậy, nhưng là một cái vòng đeo trên cổ, là tín vật của nữ chủ nhân nhà Kính Nguyệt.” Chỉ có điều, nói đến đây, dường như nhớ lại điều gì, vòng mắt ông hoe đỏ.“Đáng tiếc, mười năm trước Bạc lệ đã mất tích.”Hơn nữa, còn do sai lầm của ông, ông thất thuể bước về phía trước, đều do lỗi của ông, nếu như, lúc trước ông có thể ngăn cản việc Ngân hà bị mất, thì sẽ không khiến Liên thiếu gia rơi vào tình cảnh bây Châu đứng lặng tại chỗ, gió không ngừng thổi tóc mái cô bay rối lệ, cô cúi đầu, nhìn xuống trước đặt cái tên này vậy, Ngân hà với chả Bạc là vậy, cô đã tìm được thứ tục khí này chóng lách mình, cô đã biết cách thức, vậy, rất nhanh thôi cô sẽ tìm ra toàn bộ sự chúng ta sắp được gặp mặt rồi. Anh, vẫn khỏe chứ?Tiếng gió lướt qua tai cô, cô ngẩng đầu, ánh sáng rạng đông đã bắt đầu lóe phía chân trời, rất nhanh thôi trời sẽ sáng giới của cô cũng sẽ sáng bừng lên chứ?Cô đưa tay lên lồng ngực, Ngân hà, đại diện cho quyền lực cao nhất nhà Kính Nguyệt, nhưng cũng là do Bạc lệ ban cho mà nhà Kính Nguyệt, lúc này cực kì yên tĩnh, Kính Nguyệt Sâm đã đi học sớm, cửa phía đông đột nhiên mở ra, một bóng người nhanh chóng lách vào được đóng lại lần nưa, có mấy người giúp việc từ bên ngoài dừng lại, ngó đầu nhìn vào.“Cậu có nghe thấy tiếng gì không, hình như có người vào phòng Sâm thiếu gia?” Một giúp việc nữ kỳ quái hỏi, cô thật sự nghe được tiếng động, tuy rất nhỏ nhưng chắc chắn có.“Cậu nghe nhầm rồi, phòng Sâm thiếu gia người bình thường sao có thể vào được.” Một giúp việc khác bê một hòm quần áo to, nhàm chán liếc lại, “Cậu vẫn muốn tiến vào phòng Sâm thiếu gia sao, đáng tiếc, lần này không được, phòng thiếu gia đã dành cho người khác rồi. Huống chi, cậu ấy đã có vị hôn thê là tiểu thư Thẩm Vũ Âm, người ta xinh đẹp như vậy, chúng ta ấy à, chỉ là cỏ dại dưới chân nhiều vô số thôi.” Ngữ khí không giấu nổi chút ghen tuông, nghe vô cùng chói thể quét dọn trong phòng thiếu gia, đối với mọi giúp việc nhà Kính Nguyệt là chuyện may mắn cỡ nào, người thừa kế duy nhất nhà Kính Nguyệt, thân phận tôn quý biết bao, chưa kể đến vẻ ngoài tuấn mỹ, khí chất ưu nhã, còn có đầu óc thông minh vô cùng, chắc chắn là người thừa kế ưu tú nhất nhà Kính có điều, các cô cũng chỉ dám mơ mộng vậy thôi, có thể được quét dọn phòng cho cậu ấy các cô đã thỏa mãn lắm rồi, nếu, mỗi tháng đều có được cơ hội này thì tốt biết bao.“Nào có?” Nữ giúp việc vừa nói mặt đã đỏ lựng, tuy đúng là cô nghĩ như vậy, nhưng cô quả thật nghe thấy âm thanh mà. Sao cô ấy lại không tin cô chứ.“Được rồi, đừng nói nữa, chúng ta mau đi thôi, nếu để quản gia thấy được, đến khuya cũng đừng mong có cơm ăn.” Nói xong, cô vội vàng kéo cô bạn còn nhăn nhó đi, bước chân cực kì vội quanh dần trở lại vẻ yên tĩnh. Từ ngoài cửa sổ mới hiện ra một bóng màu đen, cô đứng thẳng người dậy, khuôn mặt nhu hòa chìm trong ánh nắng sáng sớm, khóe môi mím chặt lộ rõ dáng vẻ quyết tâm của cô.
nữ lưu manh sống lại ngoài ý muốn